“Vẹn mười ơn mới đạo làm con,
MƯỜI ĐIỀU ƠN
Cam đành ăn đắng nuốt cay
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
-----------------------------------------------------------------------
Lúc sanh sống chớ nên phụ bạc.”
MƯỜI ĐIỀU ƠN
(BÁO HIẾU PHỤ MẪU ÂN TRỌNG KINH)
Phận làm con chẳng phúc nào quên,
Sớm hôm cố gắng đáp đền
Tròn câu hiếu thảo mới ênn Thánh Hiền.
Kinh Phật đã chép biên chỉ dạy
Có mười ơn vĩ đại cao dày:
Nhứt là mang lấy bào thai
Mẹ hiền xác thể không ngày nào yên.
Sự ăn uống cử kiêng đủ thứ
Nằm đứng đi cũng phải nhẹ nhàng,
Tóc tai chẳng muốn điểm trang
Thân hình luống chịu vô vàng kém suy.
Ơn thứ nhì đến kỳ thai nở,
Phải một phen kinh sợ hãi hùng
Hài nhi chòi đạp tứ tung
Làm cho than mẹ muôn trùng đớn đau.
Cảnh huống này kể sao cho xiết
Khi sản sinh tinh huyết dầm dề,
Mặc tình thân mẹ thảm thê
Miễn sao con được trăm bề vẹn xong.
Ơn thứ ba vừa trông thấy trẻ
Ra khỏi lòng thì mẹ hân hoan,
Quên điều đau đớn gian nan
Quên hồi còn lúc cưu mang tháng ngày.
Nào khác thể sang ngay gánh nặng
Cũng dường như ai tặng ngọc vàng,
Tâm hồn phơi phới nhẹ an
Nỗi mừng không thể luận bàn hết đâu.
Ơn thứ tư dãi dầu mẹ chịu
Lo nuôi con chẳng thiếu chẳng sai,
Ngọt bùi phần trẻ không ngày nào lơi.
Miễn cho con được thời mạnh khoẻ
Luôn ăn chơi là mẹ vui lòng,
Dầu cho gặp lắm mặn nồng
Phận làm cha mẹ chẳng hòng thở than.
Ơn thứ năm mẹ đang ngon giấc
Bỗng nhiên con phóng vật uế nhơ,
Đêm hôm tâm tối bất ngờ
Mẹ đành thay nghĩ chỗ dơ ướt dầm.
Nhường cho con được nằm nơi ráo
Khi gặp cơn rét bão lạnh lùng,
Để con ấm áp thung dung
Riêng phần của mẹ lạnh lùng kể chi.
Ơn thứ sáu những khi bú mớm
Cùng dưỡng nuôi hôm sớm mỗi ngày,
Món ăn thức uống nào sai
Máu hoà làm sữa nuôi rày hài nhi.
Nếu chẳng mai gặp khi nghèo túng
Cha chạy lo làm lụng tơi bời,
Đêm ngày hao sức tổn hơi
Chịu phần đói khát để thời nuôi con.
Ơn thứ bảy lại còn hơn nữa
Vật uế nhơ giặt rữa mỗi ngày
Những khi tiểu tiện ra ngoài
Mẹ cha bồng ẩm chẳng này thúi hôi.
Có lắm kẻ lớn rồi quên lảng
Nuôi mẹ cha tính tháng tình ngày,
Thêm còn nhiều tiếng đắng cay:
"Sau không chết phức sống hoài làm chi"
Ơn thứ tám vậy thì kế tiếp,
Khi người con có dịp đi xa
Mẹ cha đứng tựa cửa nhà
Ngóng trông con trẻ xót xa can tràng.
Tâm hồn mãi mơ màng vơ vẫn
Tư tưởng luôn quanh quẩn bên con,
Xác thân già yếu hao mòn
Bởi chưng quá đổi thương con mới là.
Ơn thứ chín kể ra thảm thiết,
Vì nuôi con tạo việc chẳng lành
Hoặc là phạm tội sát sanh
Hoặc là đạo tặc kết thành nghiệp sau.
Khi bỏ sát hồn vào địa ngục
Chịu muôn điều câu thúc phạt răn,
Nghĩ thương cha mẹ vô ngằn
Vì con mà phải trầm thăng sáu đường(1).
Ơn thứ mười tình thương cao cả
Của mẹ cha thật quá sâu dày,
Trong đời có một không hai
So cùng biển rộng sánh tài non cao.
Phận làm con sớm mau đền trả
Vừa dưỡng nuôi vừa khá tu thân,
Sống toan cung phụng ân cần
Thác thời cầu đặng gởi thân liên đài.
Nam Mô A Di Đà Phật
Nhơn sanh hiếu nghĩa phải đền xong
Mới rõ cháu con giống Lạc Hồng,Cha chạy lo làm lụng tơi bời,
Đêm ngày hao sức tổn hơi
Chịu phần đói khát để thời nuôi con.
Ơn thứ bảy lại còn hơn nữa
Vật uế nhơ giặt rữa mỗi ngày
Những khi tiểu tiện ra ngoài
Mẹ cha bồng ẩm chẳng này thúi hôi.
Có lắm kẻ lớn rồi quên lảng
Nuôi mẹ cha tính tháng tình ngày,
Thêm còn nhiều tiếng đắng cay:
"Sau không chết phức sống hoài làm chi"
Ơn thứ tám vậy thì kế tiếp,
Khi người con có dịp đi xa
Mẹ cha đứng tựa cửa nhà
Ngóng trông con trẻ xót xa can tràng.
Tâm hồn mãi mơ màng vơ vẫn
Tư tưởng luôn quanh quẩn bên con,
Xác thân già yếu hao mòn
Bởi chưng quá đổi thương con mới là.
Ơn thứ chín kể ra thảm thiết,
Vì nuôi con tạo việc chẳng lành
Hoặc là phạm tội sát sanh
Hoặc là đạo tặc kết thành nghiệp sau.
Khi bỏ sát hồn vào địa ngục
Chịu muôn điều câu thúc phạt răn,
Nghĩ thương cha mẹ vô ngằn
Vì con mà phải trầm thăng sáu đường(1).
Ơn thứ mười tình thương cao cả
Của mẹ cha thật quá sâu dày,
Trong đời có một không hai
So cùng biển rộng sánh tài non cao.
Phận làm con sớm mau đền trả
Vừa dưỡng nuôi vừa khá tu thân,
Sống toan cung phụng ân cần
Thác thời cầu đặng gởi thân liên đài.
(1). Sáu đường hay còn gọi là sáu đàng, sáu nẻo luân hồi: Trời, Người, A Tu La, súc sanh, ngạ quỉ, Địa Ngục.
Nhơn sanh hiếu nghĩa phải đền xong
Ơn mẹ sanh thành so tợ núi
Công cha dưỡng dục sánh dường sông.
Truyện xưa Đế Thuấn(2) nên ngôi cả
Tích củ Đề Xà(3) đắc đạo thông,
Kinh điển lưu truyền gương Phật Thánh
Nhờ lòng hiếu thảo được nên công.
(2). Ông Thuấn xưa kia nhờ lòng hiếu thảo rất mực nên được Vua Nghiêu mến đức rước về truyền ngôi Vua.
(3). Thái Tử Lai Đề Xà là một tiền than của Phật Thích Ca. Lúc bị vong Quốc ông cùng phụ mẫu bôn đào, nữa đường đói khát, ông lóc thịt nuôi mẹ cha. Trước khi chết còn nguyện hiến bộ xương và gan ruột cho loài côn trùng. Cảm động đến Trời Phật cho xác thân bình phục và sau thâu hồi được đất nước, nhiều kiếp sau thành Phật hiệu là Thích Ca Mâu Ni.
Trích trong quyển:
"Báo hiếu phụ mẫu ân trọng kinh"
Của Đức Phật Thầy Tây An
NHỚ MẪU THÂN
Chẳng an giấc mấy lần con thao thức
Nhớ công ơn Mẹ khổ cực vì con
Lo con quá nên thân Mẹ héo mòn
Sanh ra con, lại còn lo bú móm
Bao năm lền Mẹ thức khuya dậy sớm
Lo đủ điều: Sợ ốm thiếu sữa cơm
Tình của Mẹ cao ngất tợ núi non
Hay biển cả vẫn còn chưa sánh được...
Con mau lớn, là điều Mẹ mong ước
Con nằm khô còn chỗ ướt Mẹ nằm
Vì con trẻ, bao năm làm cơ cực
Lo con quá, Mẹ mau già yếu sức
Không bao giờ bực tức, bỡi thương con
Con đùa nghịch, Mẹ lại còn vui vẻ
Con bịnh hoạn, Mẹ lặng lẽ khổ sầu
Có những lúc, con nhiễm nắng ấm đầu
Mẹ thao thức suốt canh thâu lo trẻ
Chạy thuốc thang khi con khỏe Mẹ mừng
Con èo ọt nên được Mẹ chìu cưng
Còn nhỏ dại, con được lừng nhỏng nhẻo
Nên lớp bạn theo chọc ghẹo con hoài...
Nay thương Mẹ, đành ngậm đắng nuốt cay
Đêm Giao Thừa, Con chấp tay nguyện cầu
Nguyện: Từ mẫu gặp ĐẠO MẦU tu chứng.
1 comment:
rất hay
Post a Comment